Thứ Bảy, 23 tháng 12, 2017

“ Cây cầu oan nghiệt” và ước mơ của Dương Ngọc Ánh

MỜI BẠN NHẤN VÀO ĐÂY:

I- “ Cây cầu oan nghiệt”
Tôi không muốn khơi lại chuyện buồn đau đã qua, nhưng trái tim tôi mách bảo, hãy về với thôn Hoàng Liên – xã Hoàng An giữa đông này để tìm hiểu về một cây cầu, cây cầu ấy cách đây vài tháng đã lấy đi 02 mạng người cùng lúc trong một ngày u ám…” Cây cầu oan nghiệt” Đồng Dài.
Tiếp chúng tôi ông Phó chủ tịch UBND xã  Nguyễn Hồng Thái nói: “ Tất cả câu chuyện là thế đấy…Cây cầu gỗ được xây dựng từ trước những năm 1970…..Ngày 29/5/2017 …Chúng tôi phải cùng gia đình vớt thi thể hai người xấu số trên khúc sông máng này…
Theo chân ông Nguyễn Xuân Trường Bí thư chi bộ thôn Hoàng Liên vào nhà bà Nguyễn Thị Lợi ( 64 tuổi ) có cô con dâu xinh đẹp nết na là chị Trần Thị Huyền sinh năm 1985 bị mất ngày 29/5/2017, chị có 2 cháu, một trai một gái…Sau khi nói rõ ý định viết bài để kêu gọi sự tài trợ của cộng đồng xây dựng lại cây cầu…Bà đưa chúng tôi lên ban thờ nơi đặt bát hương của chị …Thắp 3 nén hương trong rưng rưng bà khóc: “Con ơi..Giá như người ta làm cầu sớm hơn thì con đã không chết”…Tôi chỉ lặng người, mắt nhòa đi trong khói hương…Chụp di ảnh của chị tôi nói với chị rằng: Cháu Dương Ngọc Ánh người cùng làng, vừa đạt giải Quán quân giọng hát Việt nhí 2017 có ước mơ muốn qua lời hát của mình để quyên góp ủng hộ xây lại cây cầu của làng to hơn, chắc hơn để bạn bè của Ánh và những người dân đi qua không còn cảnh thương tâm vì cầu quá nhỏ lại chênh vênh; Dẫn tôi sang phòng bên bà chỉ vào bức ảnh của vợ chồng anh Toàn –Huyền mới chụp đầu năm 2017… “ Đây chú xem, nhà tôi như bị cướp người…Con ơi thật tội, thật khổ cho con”…
Cũng theo con đường làng trong ngày đông lạnh giá, chúng tôi tới nhà bà Nguyễn Thị Toan ( 61 tuổi) có con gái là chị Nguyễn Thị Hiên sinh năm 1978 lấy chồng ở xã bên, chị có 1 cháu gái và 2 cháu trai, đứa bé nhất mới 4 tuổi; Nhắc lại chuyện đau lòng, bà lấy tay dụi mắt, những dòng lệ đã khô cằn bởi thương con, thương cháu… “Khổ lắm  .. Đi cắt lúa về qua cầu…Nó bỏ lại 3 đứa con chú ơi…Ba đứa mất mẹ bơ vơ, bố nó một mình gà trống nuôi con…”.
Tôi động viên bà và gia đình gắng gượng và nhờ cậu em ruột chị Hiên đưa sang thôn Thanh Bình xã Thanh Vân ( Cạnh xã Hoàng An); Gió đông thổi mạnh, gió như cứa vào lòng những người trong đoàn, đến nơi không gian thật trầm lắng, mảnh vải đen còn trùm trên di ảnh, tôi có cảm giác như nước mắt chị vẫn còn, bởi chị chưa dẫn dắt chúng ( ba đứa con)  đi hết đoạn đường, nhưng chiếc cầu “Oan nghiệt” kia đã cướp đi cuộc sống của chị, cướp đi cả vòng tay ôm ấp, vuốt ve các con mỗi khi chị đi làm về…
Tôi nói với anh Giang Văn Hiên ( Chồng chị Hiên- con rể bà Toan), xin phép được chụp di ảnh của chị và viết bài về sự việc ra đi của chị, để kêu gọi những tấm lòng hảo tâm qua ngòi bút cũng như qua lời hát của cháu Ngọc Ánh, sẽ  hát tại thị trấn Thắng vào đêm 31/12 này; Việc của gia đình, sự đã rồi nhưng cây cầu vẫn cần được sửa chữa, xây mới, những trẻ em mồ côi, khó khăn của Hiệp Hòa sẽ được quan tâm hỗ trợ thêm phần nào trong cuộc sống để tiếp tục được học tập, tiếp tục được đến trường…
Anh không nói gì nhiều, chỉ “ Vâng” rất khẽ và đăm đăm mắt nhìn vào tấm hình của chị trên ban thờ, nơi còn phảng phất khói hương của sự chia ly, đau thắt những ngày qua.
Gió đông vẫn thổi mạnh, chúng tôi tôi cắt ngang đường Quốc lộ 37, vượt qua một đoạn đường ngoằn nghèo để tìm đến cây cầu; Đây- Cầu Đồng Dài thuộc địa phận thôn Hoàng Liên; Chỉ tay xuống cây cầu ông Nguyễn Xuân Trường cho biết: Thời kỳ chống Pháp nhân dân địa phương đã dựng một cây cầu bằng gỗ để qua lại, năm 1968 chiến tranh phá hoại của đế quốc Mỹ, cầu bị máy bay ném bom hư hỏng không đi lại được, năm 1970 thời kỳ phong trào Hợp tác xã lên cao, cầu được dựng bằng vật liệu tre gỗ thô sơ; Năm 1990 nhân dân khắc phục nâng cấp cây cầu bằng cột sắt, dầm sắt phế liệu xin được của bộ đội đóng quân gần đó. Cầu hẹp lắm, rộng 1,1m, mặt bê tông dầy 5cm, dài 20 m, cầu không có lan can tay vịn, mặt đường đê và cầu vuông nhau ( không có góc mở) rất khó đi, người qua lại thường hay bị ngã, bị rơi hàng xuống sông; Đây- chỗ này đây hôm 29/5/2017 khoảng hơn 7 giờ tối hai người dân của thôn đi làm về cùng qua cầu, do mặt cầu quá hẹp, trời tối nên va chạm, cả hai cùng rơi xuống sông, mùa nước đầy, không biết bơi nên cả hai đã tử vong, để lại 5 cháu nhỏ mồ côi mẹ...Mất mát chưa nguôi, ngày 30/5/2017 lại sảy ra một vụ cũng tại cây cầu đó, một xe thóc khoảng trên 3 tạ của người dân đi thu hoạch về qua cầu, trật tay lái không cưỡng lại được bị rơi xuống sông, rất may người không bị chết, số thóc nước cuốn trôi mất trắng, một số người có việc, chập tối đêm về, phải đi qua đây vẫn không khỏi ngơ ngác,rùng mình…
“ Cây cầu rất cần phải xây dựng lại, đã nhiều phiên họp HĐND xã, cử tri ý kiến nhưng kinh phí cấp xã còn khó khăn, chúng tôi đang kêu gọi sự hỗ trợ của các cấp, của cộng đồng anh ạ..” ông Nguyễn Hồng Thái Phó chủ tịch UBND xã  nói.
II- Ước mơ của Dương Ngọc Ánh ( Ngọc Ánh)
Ngọc Ánh là một cô bé ngoan, học giỏi, lớn lên trong một gia đình còn nhiều khó khăn thiếu thốn; Nhưng cháu Ánh đã sớm có một trái tim nhân hậu, chuyện các bạn bị ngã, chuyện người dân bị nước cuốn trôi hồi tháng 5/2017 bé Ánh đều biết cả…
Ngay sau khi đạt giải Quán quân giọng hát Việt nhí năm 2017 về nhà gặp gia đình và dòng họ Dương cũng như các bác ở địa phương, Ngọc Ánh đều thể hiện nguyện vọng cùng một số bạn của Ánh sẽ hát tri ân vì quê hương Hiệp Hòa, hát để tri ân quê hương đã nuôi Ánh lớn khôn, hát để chia sẻ quyên góp ủng hộ các bạn học sinh nghèo; Toàn bộ kinh phí ủng hộ sẽ được dùng để trao tặng 20 suất quà cho các em học sinh có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn trên địa bàn huyện và trích một phần kinh phí để sửa chữa, xây lại cây cầu Đồng Dài cách nhà Ánh vài trăm mét.
Chúng tôi có vào nhà Dương Ngọc Ánh, cháu đang đi học xa, chị Lê Thị Hồng ( mẹ của bé Ánh) nói: “Cháu ngoan, sống tình cảm lắm, lại rất thương người…”
Đúng vậy cháu mới 11 tuổi, là niềm tự hào của gia đình, của dòng họ Dương; từ khi Ngọc Ánh đạt giải Quán quân, Hiệp Hòa- Bắc Giang nói chung, quê hương Hoàng An nói riêng đã có thêm một tài năng nhí đáng để trân trọng; Hơn thế nữa Ngọc Ánh lại có trái tim nhân hậu, rất biết thương người, thương những hoàn cảnh khốn khó chốn quê, thương các bạn nhỏ mồ côi…
Đêm hát 31/12, đêm hát tri ân trên quê hương Hiệp Hòa …..Sẽ là một đêm
Đáng nhớ khó phai nhạt, để lại nhiều ấn tượng sâu sắc đối với Ngọc Ánh, tiếng hát đầy nội lực, vút cao và ấm nồng tình cảm thiết tha sẽ chạm tới trái tim của công chúng và những người yêu nghệ thuật, yêu con người, với lòng nhân ái bao dung.
Yêu giọng ca của Ngọc Ánh, yêu cô bé ngoan ngoãn thương người đất Hoàng An- Hiệp Hòa,.. Tôi, bạn hãy đồng cảm, chia sẻ, ủng hộ giúp Ánh thực hiện ước mơ nhỏ bé, nhưng đầy chất nhân văn của mình…: Uớc mơ của Dương Ngọc Ánh với đêm hát tri ân tại sân vận động huyện (khu 5- thị trấn Thắng Hiệp Hòa).
*Khi bài viết chuẩn bị lên khuôn để đăng tải, được biết UBND xã Hoàng An đã cho hàn các tay vịn lan can qua cầu, để trước mắt giảm thiểu những điều đáng tiếc có thể sảy ra cho người dân qua lại cầu này.
Hương Giang
Báo Pháp Luật VN



Thứ Năm, 24 tháng 8, 2017

Người đợi...

“Có sông thì có bến
Có kẻ đợi người chờ”
Người đi … Không trở lại
Người đợi …. Nay về đâu..?

Chỉ có con sông sâu….
Mới hiểu lòng người đợi
Chiến trường xa vời vợi
Đường hành quân miên man…

Người đợi…Suốt thời gian
Mong từng …Cánh thư đến
Buồn rơi lòng nghèn nghẹn
Khóc thầm trong đêm thâu…!!!

Đường hành quân về đâu ?
Băng qua suối qua cầu
Nơi bom rơi đạn nổ
Vẫn nhớ dòng sông sâu…!!!


Rồi một mùa xuân đến
Năm 75 vẹn tròn
Giang  sơn về một mối
Gói trọn niềm sắt son…

…Triền đê một người lính
Thẫn thờ bến sông xưa
Người đợi.. không đợi nữa
Sang sông…Chiều gió mưa…!!!


Bến xưa vẫn còn đây
Biết bao nhiêu  kỷ niệm
Tháng năm… Đã đong đầy
Chiếc nạng gỗ trên tay
Rưng rưng đôi dòng lệ
Tím chiều…. Hoa cỏ may….
Hương Giang
23/8/2017

Chủ Nhật, 7 tháng 5, 2017

ĐÁ MÃI BÊN NHAU.....

Đá mãi bên nhau từ thủa nào?
Đá chồng lên đá hóa núi cao
Đá chẳng ganh đua đời hơn thiệt
Bình dị phong trần… Đá có sao?


Đá cũng thương đau lệ ứa trào
Nắng mưa sấm sét gió thét gào
Vạn thủa rêu phong còn trơ đá
Dâng đời cốt cách… Dáng thanh tao…!

Tay nâng viên đá ngàn năm tuổi
Bỗng thấy tim mình… Ấm biết bao
…….
Mời bạn nghe ca khúc Lệ đá: Ca sĩ Lệ Thu



06/5/2017
Hương Giang

Thứ Năm, 20 tháng 4, 2017

Làng tôi...ca sĩ Anh Thơ, Video Hương Giang

Mời bạn xem tác phẩm đầu tay của Hương Giang; Sự học là vô bờ trân trọng kính tặng thầy Ngô Minh)

Chủ Nhật, 16 tháng 4, 2017

TẠO HÓA

Tạo hóa ban cho vẻ ngọc ngà
Trần ai một vẻ dáng kiêu sa
Từng centymet dâng gợi cảm
Nâng chén lưu ly bật tiếng ..Khà...



16/4/2017- HG

Mời bạn nghe những bản nhạc thư thái:



Thứ Năm, 16 tháng 3, 2017

Tặng em...Người chọn lối này

Kẻ bạc duyên, rứt tình, rũ áo ra đi
Không ngoảnh lại, không một lời lý giải
Em theo đơn một mình chống chải
Ôm con thơ cay giận chất chồng…

Đã từ lâu có cũng như không
Con học về bóng cha vắng bặt
Trời trở gió cơn đau se thắt
Lệ cạn khô, không ướt gối phai màu…

 
Người ấy đi về đâu.? Phương trời hoan lạc
Mang lời thề em..Giam giữ tuổi xuân em…
Chim dã cánh lìa đàn tan tác
Quyết từ đây? … Một dấu chấm sang trang…!!!

Tôi cầu chúc cho em và cháu luôn  được mạnh khoẻ,  bình an, được vui như bao niềm  vui của những người phụ nữ bình dị giữa đời thường…Tôi tin ở nơi em một ngày mai tươi sáng sẽ đến….
Đừng níu kéo khi duyên bạc đã không còn...

Hương Giang 
http://hoacomay75-huonggiang



Thứ Hai, 13 tháng 3, 2017

Một thời để nhớ...

Say tình Mai Châu Hòa Bình

Như bạn đọc đã biết sau chuyến công tác của đoàn thiện nguyện do Ban biên tập Hiephoa.net và Câu lạc bộ Chung một tấm lòng huyện Hiệp Hòa tổ chức đi Mai Châu Hòa Bình và Mộc Châu Sơn La qua bài viết của tác giả Trần Thanh với tựa đề: Hành trình yêu thương về miền Tây Bắc ( Mời bạn xem ở đây)
Đoàn có dịp nghỉ lại một đêm tại bản Lác, cảm tác trong đêm nghe các cô gái bản múa hát và uống rượu cần cùng ngắm lửa trại và cái tình của các thầy cô trường Tân Sơn; Đêm  nghe tiếng gió rừng, ánh lửa bập bùng hư ảo cùng bàn tay mềm mại của các cô gái Thái; Men rượu cần đã làm say “Thi sĩ” Say tình…Đã được ra đời trong đêm ấy
 
Say Tình: Mai Châu –Hòa Bình

Mai Châu rừng núi điệp trùng
Mềm môi rượu vẫn muốn cùng em nghiêng
Điệu xòe nhịp sạp chung chiêng
Bập bùng cháy sáng lửa thiêng giữa trời *1
Vòng tay thắm đượm tình người
Dùng dằng chum rượu hồ vơi lại đầy*2
Tân Sơn hẹn lại có ngày
Rượu tình đã uống chưa say chưa về…
*1: Đốt lửa trại
*2: Chum rượu cần, chưa hết đổ tiếp…
Tân Sơn: Một xã của huyện Mai Châu- Hòa Bình
Hương Giang
Đôi lời cảm nhận qua bài thơ Say Tình của Hương Giang
Tôi được biết Hương Giang qua một số tác phẩm được đăng trên Hiephoa.net; Có thể nói anh là một người đam mê thơ, thích đọc, thích viết và..Thích đi để trải nghiệm. Chuyến công tác này anh đến với Hòa Bình, Sơn La. Một đêm ở Bản Lác Mai Châu, đứa con tinh thần đã được ra đời.
Tôi, bạn đã đến và cũng có thể có người chưa đến nơi phên dậu Tây Bắc của Tổ quốc.
Mai Châu rừng núi điệp trùng
Vâng, Tây Bắc rừng núi điệp trùng và hùng vĩ, Mai Châu-Hòa Bình nằm trong cái chung đó; núi lại núi, dốc đèo lại dốc đèo, những con dốc ngoằn ngoèo gấp khúc, những trái núi sừng sững hiên ngang, ưỡn ngực trước nắng mưa, gió rét phong ba- Cho ta cảm giác tin tưởng con người mộc mạc giản dị ở chốn này…
Mềm môi rượu vẫn muốn cùng em nghiêng
Là đàn ông được người con gái Thái mời rượu…Thật khó lòng từ chối, bàn tay trắng trẻo mịn màng, ánh mắt thật thà trong veo như con suối của bản e lệ nhìn vào mắt du khách “ Em mời”…Uống một chén rồi muốn uống nữa…Một tý thôi, tý nữa…
Mềm môi rượu vẫn muốn cùng em nghiêng
Say rượu hay say tình người chỉ có bạn hiểu, tôi hiểu
Điệu xòe nhịp sạp chung chiêng
Bập bùng cháy sáng lửa thiêng giữa trời *1
Mỗi một vùng quê có một nét văn hóa riêng biệt, Bắc Ninh- Bắc Giang có câu ca quan họ, Vùng sông nước miền trong có đờn ca tài tử, Tây Bắc có Xòe quạt, rượu cần…Đã uống là say, cái say chếnh choáng qua tiếng sạp qua đôi bàn chân nhún nhảy qua vòng tay ấm áp dịu dàng xiết chặt...Tình người dâng lên, nóng lên đượm lên qua ngọn lửa trái tim…Thể thơ lục bát nhẹ nhàng nhưng từng câu từng chữ lại cho ta cảm nhận sự lên xuống bập bềnh kể cả sự rung lên của sàn gỗ nhà sàn…
“ Mềm môi”” Nghiêng” tượng hình, ..”Xòe, sạp chung chiêng” tượng thanh , rồi bập bùng theo tiếng trống, tiếng chiêng, theo nhịp lửa, nhịp chân trần…Chính vì vậy nên” Dùng dằng chum rượu hồ vơi lại đầy..Cứ hát, cứ say, cứ nhảy theo nhịp và cung bậc: Sòn sòn sòn đô sòn- Sòn sòn sòn đô rê—Rê rê mí sì rê—Rê rê mí rê đô là…
Và tay trong tay, nóng lên rồi đây nhưng vẫn còn “Oai hùng lắm”
Tân Sơn hẹn lại có ngày
Rượu tình đã uống chưa say chưa về…
Thật chữ tình, thật hoàn hảo giữa đất Mai Châu Hòa Bình, mà điểm nhấn là bản Lác yêu thương, luôn quấn quýt níu giữ bước chân người.
“Say tình” đã được ra đời từ em và rượu, từ xòe, quạt bản Lác và lửa thiêng giữa trời…Mai Châu rừng núi điệp trùng.
Bạch Vân





Thứ Hai, 20 tháng 2, 2017

Nhớ thời áo trắng.....

Áo trắng xa xưa đã phai màu
Thủa ngồi chung lớp ngắm nhìn nhau
Đời thoắt bóng câu già mấy chốc
Tóc cước thẫn thờ nghĩ đâu đâu…

Bút nghiên xếp lại ra chiến trận
Người mất người còn đắng nỗi đau
Thiêng liêng Tổ quốc còn thôi thúc
Giây phút bình yên hóa nhiệm màu…

 Kết quả hình ảnh cho  Hoa phượng vi
Lá rụng trời chiều cuối vườn sau
Cô lẻ chú ve hát rầu rầu
Phượng thắm tầng cao trường xây mới
Đồng phục trẻ nô áo trắng phau…

Chiến trang đã không mất người trai trẻ, mà mất em tôi giữa khói lửa mịt mùng; Khi cạn chiều nước mắt bỗng rưng rưng; Đôi vần thơ viết cho người đã khuất…( Mong thế giới này không có chiến tranh- Để mọi người vui sống trong yên bình)

Một ngày nhớ em. nhớ đồng đội hy sinh
Hương Giang  tháng 2/2017

Mời bạn nghe bài hát: Mãi nhớ em ...




Chủ Nhật, 1 tháng 1, 2017

Tờ lịch cuối năm...

Gỡ tờ lịch nhìn lá vàng rơi trước ngõ
Từng mùa thu theo gió gọi đi xa
Gom kỷ niệm thủa tuổi ngọc ngà
Mưa se sắt bóng chiều dần cạn…

Câu thơ nghiêng rượu đầy cùng bạn
Lựa tứ vần tim nốt xuân sang
Áo em mỏng tha thướt nhẹ nhàng
Bàn tay ấm đặt trong bàn tay ấm…
HG 01/01/2017