Thứ Sáu, 30 tháng 10, 2015

Đưa tiễn mùa thu đi...

Thu nức nở...
Ôm sầu ly biệt
Lá vàng khô -da diết lệ tuôn
Về đất mẹ- mang nặng nỗi buồn
Nơi trần thế... 
Vẫn vàng mơ sắc lá…


Dẫu lá có rụng có khô, nhưng mãi mãi để lại sắc vàng tươi nơi trần thế, mùa thu cây trút lá là lễ đương nhiên, thiên nhiên còn có bốn mùa XUÂN, HẠ,THU, ĐÔNG, Nhưng con người chỉ có một vòng đời…làm được gì cho hậu thế, danh thơm để lại mãi mãi thanh cao…Như chiếc lá vàng kia: Về đất mẹ… (vẫn )  vàng mơ sắc lá…

Ta tiễn biệt mùa thu, tiễn biệt một mùa của thi ca, nhạc họa…
Tiễn biệt một mùa của những cảm hứng sâu sa nồng nàn cháy bỏng…
Thu thật sự vẫn chưa đi…Thu còn đâu đó bên ta...
Chiều 30/10/2015


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét