Thứ Tư, 7 tháng 1, 2015

Từ một dòng tin nhắn…

“Đêm qua em mơ gặp anh..” Trời…
Tôi hạnh phúc…giữa bao bề bộ công việc đời thường, em vẫn nhớ tới tôi, một người bình dị, thật bình dị giữa xô bồ vạn vật chênh chao...
“Đêm qua em mơ gặp anh..” vẻ vẹn 5 từ vậy thôi,  tôi chỉ có một góc nhỏ tâm hồn với trang Blog: hoacomay75 với những bài “thơ” vài câu truyện ngắn được viết ra tự trái tim mình vậy mà…vẫn có người nhớ tới tôi, kẻ hàn sĩ nghèo này!!! hơn thế nữa còn “ mơ gặp anh” TRỜI  …hỏi  có người đàn ông nào hạnh phúc như tôi không?
Em là một cô gái tôi gặp giữa không gian bao la của thế giớ ảo đời thường. Ấy vậy mà tin nhắn: “Đêm qua em mơ gặp anh..” tôi nhắn lại:
-Giấc mơ thế nào em?
- Mênh mông, hỗn độn nhưng kỳ lắm- Em trả lời
- Sao hỗ hỗn độn, còn kỳ?
- Hi hi…em ko nói
- Nói đi..Chúng ta ở xa nhau lắm mà em..
- Hi hi…em cũng không ngờ…
- Không ngờ là sao?
- Hi… bây giờ người em còn nóng ran lên đây…
Tiếng chuông điện thoại bàn reo lên…Tôi có khách; nhưng em biết không? Chính tôi kẻ hàn sĩ này cũng đang rất nhớ tới em….
- Đời là vậy …Đúng là tôi đã có những giây phút không bình thường
( Liệu tôi đáng trách hay đáng yêu đây…? bạn đọc)


 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét